Góc tâm sự của mẹ bỉm 😅
Đúng là nuôi con mới biết vất vả như nào. Mình lấy chồng năm ngoái, cả hai bên đều khó khăn, bố mẹ chồng già yếu. Hai vợ chồng tự lập nên cũng không khấm khá gì vì nhân lực chính là chồng. May mắn là khi sinh em bé có bà ngoại lên chăm được 1 tháng. Thời gian ở cữ vậy là hết khi bà ngoại về, vợ chồng tự chăm lo, nhiều khi mình cảm thấy như bị tự kỉ vì chỉ quanh quẩn với cái phòng trọ nhỏ xíu chưa đầy 20m vuông, bí bách, khó chịu thêm phần con quấy khóc làm tội, thấy áp lực quá! Lắm lúc nghĩ nhiều người lấy chồng còn được nhờ anh nhờ em nhưng mình thì không một ai, tủi thân rồi khóc. Có hôm con khóc cả ngày lẫn đêm mình còn không kịp ăn cơm, đi wc còn phải ôm con theo, những lúc đó chỉ muốn hét lên cho giải tỏa áp lực. Từ hôm bà ngoại về, hai mẹ con lủi thủi với nhau, con khóc, mẹ khóc vì nhớ bà chỉ mong được bà ở đây mãi. Con mình dạo này hay quấy, bế thì con ngủ say nhưng đặt xuống thì vặn vẹo mở mắt lại khóc. Đêm nào cũng thức đến gần sáng. Mệt mỏi, con khóc thì xót thương mà dỗ mãi không được. Đến khi nào mới có lại được một giấc ngủ ngon đây các mom ơi 😪
12 Thảo luận