none

Mình thai IVF, cả hành trình 5 năm là hành trình 1 mình. Mình dồn hết tiền bạc vào hành trình tìm con. Đến chặn cuối thì gđ k êm ấm nhưng mình vẫn qđ chuyển phôi vì vỗn dĩ mình k nghĩ sẽ đi bước nữa, và k đành lòng thấy phôi lãnh lẽo nằm trong phòng trữ đông. Con đến với mình là 1 món quà, và mình biết ơn vì điều đó. Nhưng quả thật giai đoạn này mình thật sự rất nhiều áp lực và đôi lúc k chịu nổi nước mắt lại tuôn ra. Lúc mình có nhà, có xe, có tiền thì con k tới. Con tới đúng lúc mình ở trong hoàn cảnh khó khăn nhất nên mình rất thương con. Để giữ đứa con này mình phải ký cam kết với ck là cho anh ấy ly hôn khi anh ấy muốn mà không được đưa ra bất cứ 1 điều kiện gì. Mình tay trắng sau 6 năm kết hôn, lớn tuổi lại mang thai nên k ai muốn thuê dù cũng có trình độ và bằng cấp. Cha mẹ ruột thì nghèo, anh chị em k nương tựa được. Những tháng ngày phải ở lại SG để theo dõi mình như 1 đứa vô gia cư, k đủ tiền ở KS, xách giỏ đi quanh nhờ ng này ng kia để ở ké, ng cho ở, ng không. Lúc có tiền mọi thứ thật dễ dàng khi k tièn khó khăn nối đuôi nhau đến. Giờ ước mong duy nhất của mình là con đủ tháng đủ ngày và sinh ra khỏe mạnh. Mỉnh đủ sức khỏe, có thể tự chủ để nuôi con mà k cần van xin sự giúp đỡ của ai khác. Có những chuyện phải ngó lơ, k hay k biết, không thấy và tự biến mình thành kẻ vô tri, vô cảm...Hôm nay là ngày mình biết ck mình đi Thái du lịch 3 tuần...Tâm trạng mình k vui...Mình đã năn nỉ ảnh lúc mình đẻ hãy qua gặp con nhưng anh lấy cớ này kia và k đồng ý. Biết là k còn hy vọng gì với mối quan hệ này nhưng thật sự mình buồn quá...

Mua để xem

💝 Thai Giáo & chăm sóc thai kỳ 280 ngày

SỰ PHÁT TRIỂN THAI NHI TUẦN 23: Con đang mọc tóc!